Thứ Ba, 28 tháng 7, 2009

Lại khoe nghiên cứu của tôi!

Từ 15 năm nay, chúng tôi chẩn đoán loãng xương dựa vào đo mật độ xương (bone mineral density hay BMD). Người nào có BMD thấp có nguy cơ gãy xương cao, và do đó thường được điều trị. Nhưng chúng tôi chỉ ra rằng chỉ có 50% nữ và 30% nam gãy xương có BMD thấp. Nói cách khác, BMD “giải thích” rất ít số ca gãy xương. Do đó, dựa vào BMD chúng tôi bỏ sót rất nhiều bệnh nhân có thể sẽ bị gãy xương mà chẳng ai quan tâm!

Năm 2007 và 2008, chúng tôi phát triển một mô hình sử dụng BMD, tiền sử gãy xương, té ngã, và độ tuổi để tiên lượng gãy xương chính xác hơn. Mô hình này đã được công bố và ứng dụng toàn cầu, nhờ hệ thống internet. Người có công lớn trong mô hình này không ai khác hơn là Dr Nguyễn Đình Nguyên, còn tôi chỉ … nói thôi. :-) Đây là một công trình nằm trong chương trình phát triển mô hình để tiên lượng gãy xương cho từng cá nhân mà tôi gọi là “individualized prognosis”. Bạn đọc nào theo dõi loãng xương sẽ thấy tôi viết khá nhiều về chủ đề này.

Sau đó, Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) cũng tung ra một mô hình khác tiên lượng gãy xương. Họ có phương tiện tài chính dồi dào hơn chúng tôi, nên họ làm “lễ ra mắt” rất ồn ào và hoành tráng.

Vấn đề đặt ra là mô hình nào tốt hơn? Trong công trình dưới đây, chúng tôi thử nghiệm cả hai mô hình (của chúng tôi và của WHO) ở một nhóm bệnh nhân hoàn toàn độc lập.

Trong nghiên cứu này, chúng tôi chỉ ra rằng mô hình của chúng tôi tiên lượng gãy xương tốt hơn mô hình của WHO, nhất là ở đàn ông. Đây là kết quả khách quan, vì quần thể nghiên cứu hoàn toàn độc lập. Người có công trong nghiên cứu này là Dr Sandhu (nội trú) và Dr Nguyên, còn tôi chỉ … nói.

Đây là bản thông cáo báo chí do Viện Garvan phát hành ngày hôm qua nói về ý nghĩa của nghiên cứu này. Có lẽ ngày mai tôi sẽ lại bận rộn trả lời phỏng vấn của giới báo chí Tây phương. Làm biếng dịch sang tiếng Việt quá, nhưng nếu bác nào trong nước quan tâm thì nên dịch cho bà con trong nước rõ.

NVT

===

Why measuring absolute risk of fracture could save many broken bones

A person's absolute risk of fracture over the next 5 or 10 years can be predicted with reasonable accuracy according to their age, sex, bone density and history of fractures and falls.

While not an exact science, risk predictions allow people to make more informed choices about whether or not they will seek or accept treatment.

In Australia, the Government pays for preventative treatment based primarily on whether or not someone has already sustained a fracture. The problem with this approach is that many of those at high risk of future fracture have no history of prior fracture.

The Government also provides treatment for those 70 years or older with very low bone density, even without a fracture, and in some other situations such as high-dose, long-term corticosteroid use.

However, over 50% of women and 70% of men who fracture do not have osteoporosis, and do not have any prior history of fracture. So many people at high risk of fracture are not aware of their risk, and nor are their doctors. If they were aware of that risk, they may decide to make lifestyle changes, or pay for treatment themselves.

Dr Sunita Sandhu, Professor Tuan Nguyen, Professor John Eisman and Dr Nguyen Nguyen from the Garvan Institute of Medical Research have compared the performance of Garvan's fracture risk calculator (www.fractureriskcalculator.com), launched early last year, with one released by the World Health Organisation (WHO). Their findings are published in Osteoporosis International, now online.

In a 'matched case-control study', 69 women with a fracture were matched against 75 women without a fracture, and 31 men with a fracture were matched against 25 men without a fracture.

"We can see very clearly that our model predicts fracture at least as well as the WHO model when applied to an Australian population, and apparently more accurately for Australian men," said Professor Nguyen.

The Garvan fracture risk calculator is based on gender, bone mineral density, age, history of personal fracture, and history of falls.

The WHO model ignores falls, but includes height, weight, personal history of fracture, family history of fracture, smoking, alcohol consumption, use of corticosteroids, rheumatoid arthritis and secondary osteoporosis.

According to Professor Nguyen, "the results suggest that the criteria in the Garvan calculator combine the most critical risk factors."

"Our model allows clinicians to combine four risk factors to estimate the risk of fracture within the next 5 to 10 years for an individual man or woman. People can then make decisions about treatment based on that knowledge."

"In the future we will be able to incorporate genetic information as a useful additional criterion, once we have more clearly established which genes are involved in fracture risk."

"In other fields such as cardiovascular diseases and cancer, treatment is now based on an individual's absolute risk of having a disease. In osteoporosis, we are gradually moving in that direction."

0 nhận xét:

Đăng nhận xét